Đây là bài viết dưới góc nhìn của người dân miền Nam và lần đầu trải nghiệm văn hóa miền Bắc.
Đến miền Bắc vào mùa đông giá lạnh, lần đầu tiên tôi trải qua mùa đông ở một nơi vừa lạ vừa dài và vừa lạnh như thế. Quê tôi ở khu vực tây nguyên, mặc dù cũng trải qua 4 mùa trong năm nhưng mùa đông ở quê tôi dịu nhẹ hơn nhiều. Và cũng do phải đi xa lập nghiệp nên kể từ khi tốt nghiệp cấp ba, nhiều khi tôi cũng quên luôn cảm giác thế nào là mùa đông. Ấy thế mà năm nay, tôi lại có cơ hội đón mùa đông trọn vẹn, từ những ngày bắt đầu đông cho đến khi nhìn thấy mọi người thay thế chăn ga gối đệm bằng những loại phù hợp hơn cho mùa hè.
Tôi thích Hà Giang. Ở Hà Giang lâu ngày, tôi có cơ hội hiểu rõ hơn văn hóa ngoài này. Và tôi nhận ra, điều khiến tôi thích nơi này nhất đó chính là văn hóa uống trà ở miền Bắc. Đây cũng là lý do tôi viết bài này vì tôi muốn chia sẻ những suy nghĩ cũng như là cảm nhận của tôi đến với mọi người.
Điều đầu tiên gây ấn tượng nhất với tôi đó là sự tươm tất trong văn hóa uống trà. Tôi nhớ mỗi lần mình ghé thăm một gia đình nào đó, họ thường đãi nước trà thay cho nước lọc. Văn hóa “chén trà là đầu câu chuyện” vẫn còn rất đậm nét ở miền Bắc. Ở miền Nam, tôi thấy mọi người thường mời khách bằng nước lọc hoặc những loại nước ngọt khác.
Nếu để ý, trong mỗi phòng khách của mỗi gia đình, bạn sẽ thấy có 1 bộ ấm trà, một phích nước nóng, một
hũ đựng trà và một cái điếu cày. Điều này không hề phân biệt gia đình đó có điều
kiện về kinh tế hay không. Nó chỉ khác nhau ở chỗ mức độ xịn xò của những bộ ấm
chén mà thôi.
Nếu khách đến nhà, họ sẽ không để bạn chờ lâu mới có một tách trà nóng để uống. Thật tuyệt vời khi vào đông và được uống những tách trà nóng hổi, giúp cân bằng lại nhiệt độ cơ thể sau khi ra ngoài thật lâu.
Một điều tôi khá thích nữa đó là khi bước vào những quán hoặc nhà hàng ăn uống, người ta luôn dành riêng ra một cái bàn chỉ để uống trà và hút thuốc. Và dĩ nhiên, tất cả những thứ đó đều miễn phí và bạn có thể sử dụng tự do mà không cần xin phép chủ quán.
Tôi nhớ những lần đi phượt Đồng Văn. Bình thường khí hậu Đồng Văn đã lạnh, vào đông còn lạnh hơn, người lúc nào cũng run cầm cập cho dù đã chuẩn bị đầy đủ áo ấm. Nhưng tất cả đều được xoa dịu bằng những tách trà nóng và tôi cũng không phải đi đâu xa để kiếm những tách trà ấy vì nó có mặt ở khắp mọi nơi, từ nhà nghỉ cho đến quán ăn. Tất cả mọi thứ đều được bày biện sẵn sàng cho khách và khách có thể tự pha trà để uống. Tất cả mọi điều đó, làm cho văn hóa uống trà của miền Bắc đã đẹp nay còn đẹp hơn.
Nếu ở miền Nam, người ta chỉ biết đến trà ở Bảo Lộc, Lâm Đồng thì ở miền Bắc trà sẽ đa dạng hơn. Ngoài những vùng chè nổi tiếng như Tân Cương, Thái Nguyên thì còn có những cây trà shan tuyết cổ thụ có tuổi đời đến hàng trăm năm ở Hà Giang, Yên Bái. Chính vì sự đa dạng ấy, trà miền Bắc là nơi duy nhất ở Việt Nam cho bạn đầy đủ 6 loại trà cơ bản mà thế giới ưa chuộng. Cho nên thật sự không khó khi bạn muốn tìm trà phổ nhĩ để mua về biếu người thân nếu có cơ hội ra ngoài này du lịch.
Ở đây cho tôi cơ hội được trải nghiệm để hiểu hơn về trà. Mặc dù tôi chưa có dịp đi vào rừng để hái trà cùng những người dân tộc thiểu số. Nhưng khi nghe mọi người kể lại, tôi dám chắc đó sẽ là những trải nghiệm khó quên cho những ai yêu trà. Một chuyến đi đòi hỏi phải có sức bền về thể lực và niềm yêu thích về trà. Bên cạnh đó, bạn sẽ được nghe những câu chuyện xung quanh cây trà. Vì trà cổ thụ được xem như là thần linh bảo vệ cuộc sống của người dân ở đây. Đây là điều duy nhất mà tôi bỏ lỡ trong năm nay vì nhiều lý do phát sinh vào phút chót, nhưng chắc chắn tôi sẽ quay trở lại vào năm sau, vào mùa hái trà để cùng đi hái với mọi người.
Đối với tôi, để thích một loại đồ uống bên cạnh yếu tố thơm ngon còn những yếu tố khác, không cần khoa trương hoa mĩ, thậm chí càng bình thường càng ấn tượng. Còn bạn thì sao? Bạn thích trà vì lý do gì?
***************
Mỹ Hường – Freelance Writer/ Blogger
Like fanpage Go and Drinks để kết nối gần hơn với mình nhé